TO-DO LIST > TO-BE LIST > BEING LIST for a great day from within

TO-DO LIST > TO-BE LIST > BEING LIST for a great day from within
We thank the ‘To-do list: things to be done'—a tool that helps us define our focus and the tasks that need to complete. This tool brings us clarity, enhancing our ability to act and achieve results in life. If we haven’t practiced using a ‘to-do list’ yet, we owe it to ourselves to try.

However, If we’ve been using this tool for a while, and experience one of the following states, it suggests something deeper, beyond the ‘to-do list’:

* We often fail to complete all the tasks on the list. We promise ourselves to be disciplined and improve, for a few days but eventually return to not finishing tasks. We get caught in a mental ‘game,’ lacking consistency or discipline, and start blaming external factors, others, or ourselves

* We manage to maintain this habit, and work more efficiently, yet still feel we haven’t done enough. Something feels mechanical or rigid, preventing us from fully embracing our true, accomplished, wonderful essence’. Despite practicing gratitude and appreciating our progress, there’s still a disconnect between body, mind, and spirit

To move forward, we can combine a ‘to-do list’ with a ‘to-be list’, and even more powerfully, a ‘being list’ to access the deeper part of our subconscious.
....
Practice level 1: If you still prefer to start with a to-do-list to start, that’s fine:
+ Write down the tasks you need to accomplish,
+ Next to each task, note the core reason for doing it, and identify which version of yourself you need to embody to perform it best

Achievement level 2: Begin by embodying your true, awesome, great self.
+ Visualize that version of yourself and the outcomes it creates.
+ Set an intention for how this version of yourself interacts with the people around you - both in work and life,-and how it approaches each task throughout the day

With consistent and deep practice, you will eventually discover the best formula, one that perfectly suits you. In time, you’ll reach a point where the formula is no longer necessary— just a state of pure ‘being’ where you are fully yourself.

What is your perspective on this topic? How are you practicing, daily to develop the potential of your body, mind, and spirit, including your conscious, subconscious, and even your unconscious mind?

============

#hiệu quả sự trọn vẹn của một ngày#

Chúng ta cảm ơn ‘To-do list: những việc cần hoàn thành’ – một công cụ giúp chúng ta xác định sự tập trung và các công việc cần hoàn thành. Công cụ này, giúp chúng ta có sự rõ ràng để từ đó tăng lên khả năng chúng ta hành động và đạt kết quả trong cuộc sống. Nếu chúng ta chưa thực hành ‘to-do list’, chúng ta thực sự xứng đáng cho bản thân trải nghiệm thực hành.

Nếu chúng ta đã dùng công cụ này một thời gian, chúng ta trải qua một trong các trạng thái sau, chúng ta biết là có cái gì đó cần phải sâu hơn, ngoài ‘to-do list’:

  • Chúng ta thường xuyên chưa làm hết các việc trong to-do-list đó, chúng ta tự bảo bản thân phải kỉ luật, chúng ta cải tiến lên, một vài hôm hay một thời gian nào đó, chúng ta lại quay lại không thực hiện hết các việc chúng ta viết ra. Chúng ta cảm giác bản thân đi vào ‘trò chơi’ tâm trí và không có sự nhất quán, kỉ luật, chúng ta trách móc điều gì đó bên ngoài hoặc bản thân chúng ta

  • Chúng ta duy trì thói quen này, chúng ta có thấy bản thân làm việc hiệu quả hơn, nhưng chúng ta vẫn thấy mình làm chưa tới, có một cái gì đó, hơi máy móc, cứng nhắc, chúng ta chưa ở trạng thái phát huy tối đa ‘tinh hoa con người thật, đã, tuyệt’ của chúng ta. Chúng ta thực hành biết ơn, trân trọng những gì đã làm được, chúng vẫn thấy có cái gì đó chưa hợp nhất thân – tâm – trí

Chúng ta có thể thực hành chuyển dịch kết hợp ‘to-do list’ và ‘to-be list’, và mạnh hơn nữa là ‘being list’ để khai thác được cả phần sâu bên trong tiềm thức.

  • Mức thực hành 1: bạn vẫn muốn dùng to-do-list để bắt đầu, ok:

    • bạn sẽ viết các công việc cần làm đó,

    • với mỗi đầu công việc, bạn sẽ viết bên cạnh lí do bạn cần làm điều đó (xuất phát từ lõi bên trong bạn), và bạn cũng viết bạn cần con người bạn ở phiên bản nào để làm việc đó tốt nhất

  • Mức thành hành 2: bạn bắt đầu với phiên bản thật, tuyệt, đã của bạn, great

    • Bạn viết ra phiên bản đó, mường tượng những điều phiên bản đó tạo ra

    • Bạn tạo ý định, phiên bản đó ứng xử với từng nhóm người xung quanh trong công việc và cuộc sống như nào, và từng đầu ra công việc trong mỗi ngày như nào

Bạn thực hành, đủ lâu và sâu, bạn ra được công thức tốt nhất, hợp nhất cho bạn, và bạn đi đến mức nó trở thành một phần trong bạn và bạn cảm thấy không còn công thức nữa; bạn là bạn – trạng thái ‘being’.

Bạn có góc nhìn như nào về chủ đề này? và bạn đang có cách thực hành như nào, mỗi ngày, để phát huy nội lực tiềm năng cả thân-tâm-trí, cả tầng ý thức và tiềm thức thậm chí vô thức của bạn?

Chúc chúng ta sống thật, đã, tuyệt, mỗi ngày.

Super Sunday Notes: The Casual activity – badminton and lessons learned for life

#SuperSundayNotes #Mở rộng vùng sáng trong vùng tối 'điểm mù' nhận thức, qua mỗi trải nghiệm

Nhiều lúc chúng ta trải nghiệm một việc nào đó – ví dụ chơi một môn thể thao nào đó, tham gia một chương trình nào đó để học điều gì đó mà chúng ta chưa học được từ những việc thường ngày chúng ta làm.

Jen từng nghe câu chuyện của một người thầy, thường làm việc đêm đến 4 hay 5 giờ sáng, và một lần người thầy được thách thức đi chơi môn thể thao nơi các nhóm doanh nhân thịnh vượng hay chơi, vào 5 giờ sáng. Thầy đã đi trải nghiệm môn thể thao đó, chơi tốt nó, và cuối cùng điều thầy đạt được đó là một cách tiếp cận cuộc sống theo lịch biểu dậy từ sáng sớm thay vì thức đến sáng sớm và thầy đã cảm nhận được lợi ích và sự phù hợp của nó với công việc và cuộc sống.

Jen hôm nay chiêm nghiệm về việc mình bước vào chơi môn thể thao badminton – cầu lông, với tâm thế để trải nghiệm, tăng sự linh động và phối hợp với người khác. Hành trình chơi môn này một cách nghiệp dư khiến mình học được nhiều điều về bản thân cho công việc được gọi là ‘chuyên môn’ của mình.

Mời bạn cùng Jen chọn 1 trải nghiệm nào đó – mang tính ‘hoạt động ngoài lề’ cuộc sống và chiêm nghiệm những điều bạn học được về bản thân bạn.

· SỰ ƯU TIÊN (PRIORITIZATION) sẽ tạo ra thời gian:

Có thể bạn từng muốn chơi một môn thể thao, có một thói quen mới nào đó và thói quen đó chưa xảy ra, bạn có thể xem lại lí do để làm việc đó đủ lớn chưa. Mình đưa ra lí do chơi cầu lông đó là để tăng sự linh động và phối hợp trong giai đoạn mình cần làm việc với đội ngũ nhiều hơn, vì trước đó mình là kĩ sư/nghiên cứu và có xu hướng làm việc chủ động một mình.

· CÁI TÔI (EGO): Quan sát được phản ứng của ‘cái tôi’ khi trải nghiệm thứ mình chưa biết, chưa tốt lúc ban đầu, và sau đó là với người có bối cảnh tương tự như mình khi mới bắt đầu:

Mình chơi cầu lông – môn mình chưa biết và đánh ‘dở’, với những người rất ‘thạo’ môn này và chưa ‘thạo’ trong một kĩ năng khác – là chuyên môn chính của bản thân mình, ví dụ ‘thuyết trình, đào tạo huấn luyện’ và họ tham gia học hỏi ở chương trình của mình. Lúc đó, mình được trải nghiệm cảm giác ai cũng có những phần tuyệt nhất, những thế mạnh riêng. Chúng ta luôn là ‘người học’ một điều gì đó trong cuộc sống và ai cũng là ‘người thầy’ của chúng ta ở một góc độ nào đó.

Mình quan sát được sự phán xét cách đánh của người đồng đội là quả đánh đó ‘dở, hay chưa hiệu quả’ trong những suy nghĩ thoáng qua của bản thân, và mình nhận ra hạt mầm - mình cũng đang tự phán xét bản thân.

Sau vài năm đánh cầu lông thường xuyên, mình đánh tốt hơn, và mình quan sát được một vài suy nghĩ phán xét thoáng qua từ trong đầu mình mỗi khi nhìn những người mới đánh, như lúc mình mới đánh. Mình gọi tên được cái tôi của mình, hạt mầm ‘chưa đủ tốt’ bên trong chính mình. Mình trân trọng rằng ai cũng có hành trình của riêng mình và tốc độ của riêng mình.

· SỨC MẠNH TÂM TRÍ VÀ TINH THẦN CÙNG THẮNG (THE MIND AND ABUNDANT MINDSET):

Lần thi đấu đầu tiên, mình tham gia thi đấu và mình thắng, lúc đó những gì diễn ra trong tâm trí mình là cố gắng hết mình cùng với đồng đội – và mình cũng mong đối phương hết mình.

Cùng một bối cảnh thi đấu đó, năm sau đó, mình phân tâm hơn và ‘lững lờ’ không quá quyết tâm. Mình nhận biết được việc cần có sự hài hòa giữa phần quyết tâm và phần không bám víu vào kết quả, thay vì lững lờ - khiến người đồng đội không cảm thấy có sự hạ quyết tâm hết mình từ đồng đội của mình. Nếu đã nhận thi đấu là hết mình, không bám víu kết quả, tử tế và chúc cho đối phương cũng hết mình, cùng tạo trải nghiệm hết mình cho cả hai bên.

· SỰ TỪ ÁI (COMPASSION):

Mình được gặp một người đồng đội, với nhiều sự tức giận mỗi khi mình đánh ‘dở’ hay ai đó đánh ‘dở’. Mình quan sát và cầu chúc cho người đồng đội ấy sẽ không bị cảm xúc đó nhấn chìm, biết ơn cơ hội được thực hành sự từ ái với người đồng đội và bản thân, tha thứ cho những gì đã xảy ra và đi lên.

· SỰ CAM KẾT, SỰ THẤU ĐÁO và TRÂN TRỌNG với tập thể (COMMITMENT, APPRECIATION AND MINDFULNESS):

Mình đã vô minh và tự dùng góc nhìn của mình để cảm thấy ok về một số tình huống mình ứng xử trong cuộc sống.

Tình huống đầu tiên: mình từng bị hỏng vợt và bị đánh mạnh vào đầu khi đánh vợt với một người khác – mình đã đi đến viện khám xem có chấn thương đầu, mình cảm thấy ok và không trách bạn đó, dù bạn đó không có động thái hỏi thăm hay xem mình có cần giúp gì không. Và với sự vô tư vô minh đó, mình có một lần đánh vợt với một người khác, và vì cách đánh của mình không chuyên, ảnh hưởng đến bạn, bạn đã gãy cây vợt của bạn. Mình có hỏi thăm bạn, và xin lỗi, và thấy mình cần làm gì đó, nhưng khi bạn không nói gì, mình thấy ‘ngại ngại’ để đề xuất làm gì đó. Mình đã không làm gì đó sau đó. Và bạn đã nhắn tin thất vọng về việc mình không có động thái xin lỗi hay cùng giúp bạn để đền bù cho cái vợt đó. Mình nhận thấy mình đã vô minh, không để ý và hành động dựa trên điều cần làm, thay vì đó tự để cho sự ngại và sự có lỗi để bản thân im lặng.

Tình huống vô minh thứ 2: mình cho phép mình kỉ luật tại những gì mình làm chuyên môn, với một môn thể thao bên lề, mình được dễ dãi. Vào năm thứ 3, một hôm, mình được mời dừng hoạt động tại một câu lạc bộ vì mình hay đến muộn. Mọi người kết thúc công việc, ra sân đánh, mình ra muộn hơn, và mình có hôm không báo đúng giờ, có hôm còn tự bản thân cho phép không báo. Mình có biện minh với chính bản thân ‘mọi thứ khác mình cam kết, kỉ luật, hãy cho một thứ này ‘thoải mái’ hơn. Và sự vô minh đó, mình cảm nhận mình đã chưa trân trọng những người ‘đồng đội’ tại sân cầu đó, mình không thể tự cho mình quyền là được ‘thoải mái’ ở sân chơi này, để bù vào sự ‘kỉ luật’ ở chỗ khác. Lúc được mời dừng ở club, mình cảm nhận đó là một sự thức tỉnh về việc mình đang ‘dễ dãi’ với bản thân, chưa ‘trân trọng’ đủ những người mà cũng là con người trong cuộc sống này – thông qua hành vi mà đối với họ đó là sự tôn trọng họ.

Trải nghiệm đó cho mình quyết định là mình không tự mình cho phép mình – thoải mái ở chỗ không phải là ‘công việc chuyên môn’ của mình, nếu mình đã ở trong tập thể đó với người khác.

· LÒNG TỐT, SỰ CHO ĐI (KINDNESS)

Trong quá trình chơi cầu, vào những ngày đầu, mình đến một sân chơi, có nhiều người lớn tuổi - tầm tuổi của bố mẹ mình chơi.

Mình nhớ những ngày mình mới đến, có một người chú, không thuộc câu lạc bộ của mình, mà là của nhóm bên cạnh, đến và nói ‘cháu, ra đây cùng tập để đánh hiệu quả hơn…’, Mặt chú rất nghiêm nghị, chú đánh tốt và chú không cần hỏi hay nói chú là ai. Chú dùng hành động và giúp mình tập luyện – cứ như vậy trong khoảng 3 tháng mình đến club đó, chú cứ lặng lẽ gọi mình ra tập và cũng không hướng đến nói chuyện gì khác ngoài tập cho mình.

Cảm ơn chú, cảm ơn những người bạn trên hành trình trải nghiệm một môn thể thao ngoài lề, để được học những bài học/tốt nghiệp các bài học cần tốt nghiệp trong cuộc sống này…

ONE DAY to DAY ONE

ONE DAY > DAY ONE

If any of us has told ourselves?

"One day, when I achieve this, I will be happier

One day, when I achieve this, I will be more confident

One day, when I achieve this, I will be more peaceful

When we have the thought/belief/philosophy 'One day...', we are planting the seed of 'Not enough, not worthy...'.

The further we go, the more the seed grows; we make the distance between achievement, deep joy, and peace even farther apart.

We can exchange 'seeds' for both achievement and joy and peace by planting the seed, 'Today is the DAY ONE, here, every day I choose to activate and cultivate joy, happiness, peace, confidence, ...and I act...'.

May we all consider each day as a day to realize our goals based on 'worthiness, abundance, joy' from within.

PAY IT FORWARD

I recalled the conversation with my dear first mentor, Eileyn (a suvivor of a fire explosion), in a public speaking and leadership community when I was in Penang in 2014. We talked about the topic of daily experienced, at that moment in time in Vietnam - kindness, giving, and “paying it forward”.  

The first time I met Eileyn, in 2014, Eileyn gave me a card with the phrase, "Pay it forward". Later, I understood the meaning of it. When we are kind toward others, unconditionally, and others are kind to each other ...the kindness keeps expanding, hundreds then thousands, then millions will be treated kindly; positivity and fulfilment double double-double... She has lived it, so when she got the accident, the fire explosion, everyone gathered to support her financially and mentally to get over it.

We have experienced unconditional love and giving between people in the past days when storms came to Vietnam. Thank you, thank you all, for being alive and in our hearts.

May we, be kind and give unconditionally, as a part of life, not just at special times - because it is a part of us.

Thanks to us!

'One day' to 'Day one'

ONE DAY > DAY ONE

#rebirth #everyoneneedsacoach #jencoaching

"TÌNH HUỐNG 19: Chưa hành động vì sợ làm người khác thất vọng

(Bối cảnh: Jen và Alex có cuộc nói chuyện về việc Alex cảm thấy bế tắc trong việc bắt đầu công việc kinh doanh mới sau khi bạn đã có những thành công nhất định với công việc kinh doanh cũ.)

Jen: Điều gì khiến bạn trăn trở gần đây?

Alex: Tôi thường xuyên trì hoãn các công việc, và không cảm thấy còn động lực mỗi ngày để làm việc như trước. Đối với công việc kinh doanh mới của tôi, tôi không còn cảm giác như khi bắt đầu công việc kinh doanh trước đây.

Jen: Với công việc kinh doanh trước đây, anh có cảm giác thế nào…?

Alex: Tôi hào hứng mỗi ngày… và lúc đó, không ai biết nhiều đến tôi, nên tôi cứ làm, và cũng không ảnh hưởng nhiều đến ai nếu mọi việc không tốt…

Còn với công việc kinh doanh hiện tại, tôi thường nghĩ nó sẽ ảnh hưởng đến ai đó, tôi không muốn đội ngũ hay đối tác thất vọng, và khi có cảm giác đó, tôi càng trì hoãn…

Jen: Họ nói với anh là họ sẽ thất vọng…?

Alex: Họ chưa từng nói với tôi… wow, tôi tự nghĩ vậy, vì tôi đã thành công trong công việc kinh doanh trước đó, họ tin tôi, nên tôi muốn họ không thất vọng trong lần này…

Jen: Anh đã chia sẻ vớói họ để hiểu mong muốn của họ khi làm cùng anh lần này?

Alex: Tôi có chia sẻ, và họ luôn nói với tôi rằng kinh doanh có thể thành bại, quan trọng là tôi tin vào chính những gì tôi làm và hết mình. Nhưng tôi không muốn bị nhìn là thất bại khi đã có được thành công với công việc kinh doanh trước đó, mỗi khi nghĩ vậy, tôi đã trì hoãn việc triển khai công việc kinh doanh mới…

Jen: Vậy là anh sẽ dừng lại công việc kinh doanh mới, để bảo vệ hình ảnh thành công trước đây…?

Alex: Không, tôi chắc chắn phải tiếp tục, chỉ là… tôi không muốn họ thất vọng… wow, tôi không muốn bị nhìn là mình thất bại - mình nhỏ bé…

Jen: Anh không dừng lại, anh tiếp tục, và anh chưa cần hành động để bắt đầu…

Alex: Tôi tiếp tục, tôi cũng đã hành động, tôi đã làm được một số bước, nhưng tôi vẫn thấy chưa hết mình, cứ có cảm giác bị hãm lại do sợ bị phán xét hay thất bại…

Jen: Những cái anh đã làm được là…

Alex: Tôi đã học về lĩnh vực mới, tôi đã có được những bản thiết kế đầu tiên…

Jen: Anh sẽ tiếp tục hành động, và nuôi dưỡng “hạt mầm - mình bắt đầu nhỏ bé, có thể không thành công” với công việc kinh doanh mới?

Alex: Wow, tôi đổi thành “công việc kinh doanh mới, là sự thay đổi cần làm, để kế thừa trên nền tảng anh em đã cùng xây dựng với nhau trước đây; tôi cùng chia sẻ với anh em tinh thần này để “bắt đầu” hành trình mới cùng nhau…; đúng như tinh thần doanh nhân anh em đã có khi bắt đầu công việc trước đây…

Tôi chọn hành động tiếp, tôi chọn chia sẻ với anh em về mong muốn và sự cần thiết của công việc kinh doanh mới, và hết mình với nó.

***

GÓC CHIÊM NGHIỆM

***

Bạn từng thấy mình trong câu chuyện của Alex? Vừa hành động vừa “nuôi hạt mầm” băn khoăn về hành động của mình, vì “bóng” của thành công trước đó?

Bạn có thể hỏi bản thân: Điều cốt lõi tạo nên thành công trước đó của bạn, có phải bao gồm cả việc hết mình với thứ bạn đã chọn - và đó là giá trị lõi của bạn?

Bạn sẽ cho bản thân tái gắn kết với giá trị lõi đó, để hành động thay vì tạo “bóng đè” cho giai đoạn mới.

Bạn chiêm nghiệm:

Một góc nhìn “chạm” tới bạn trong phần này là: ……

………………………………………………….........................................................................

***

(From Rebirth: Everyone needs a C.O.A.C.H Jen VuHuong)



HELLO TUESDAY. "GO FOR IT. I HAVE YOUR BACK"

Anna: I wanted to pursue my passion. I want to go to other cities to embark on it...

Anna's father: You can always come back, baby.

Anna did it, left home, and pursued her career. The rest is history - doubts, fears, uncertainty (and it became a part of her journey each day as she became stronger).

After over 10 years, she has built her 4 global businesses with 500 employees, and her journey has just started.

Anna embarked on a new journey of working on herself even more to work with others better.

********************

The way you say to others to show your trust to them and empower their courage despite the doubts is.............................

**********************

A great day for all of us, trusting ourselves and others.

==

CHÀO THỨ BA.

"BẠN HÃY LÀM VIỆC CẦN LÀM. MÌNH ỦNG HỘ BẠN"

Anna: Con muốn theo đuổi đam mê của mình. Con muốn đến thành phố khác để bắt đầu sự nghiệp...

Bố của Anna: Hãy làm điều con cần làm. Con luôn có thể quay lại.

Và Anna đã làm, rời nhà và theo đuổi sự nghiệp của mình. Mọi thứ sau đó chỉ còn lại là quá khứ - hoài nghi, sợ hãi, điều chưa rõ ràng (mà nhiều hơn, cô đón chào nó như một phần của hành trình vì cô càng ngày càng mạnh mẽ hơn).

Sau hơn 10 năm, cô đã xây dựng 4 doanh nghiệp toàn cầu với 500 nhân viên, và

hành trình của cô vừa mới bắt đầu.

Anna đã bắt đầu một hành trình mới để hoàn thiện bản thân hơn nữa để làm việc tốt hơn với những người khác.

********************

Cách bạn nói với người khác để họ cảm nhận được niềm tin của bạn cho họ và giúp họ tiến lên hành động là............................

**********************

Một ngày tuyệt vời cho tất cả chúng ta, tin tưởng vào bản thân và những người khác.

HELLO MONDAY ❤ THE 4 HABITS FOR A PRODUCTIVE JOYFUL DAY

THE 4 HABITS FOR A PRODUCTIVE JOYFUL DAY

‘Set intention’, ‘Block time’, ‘Release tension’ and 'Feel grateful'

#happyhighperformancehabits #jencoaching #rebirth

+ Set intention – set the intention of the day: the output you will create, the feeling you want to create, the person you will help

+ Block time – create protected periods for each task, for example:

Set a Pomodoro “time block” of about 50 minutes (many studies show that this is the ideal time to help the brain focus fully on a task).

Set an alarm to remind you to rest for about 5-10 minutes after 50 minutes, for example: meditate, walk around the office, go to the toilet…

To last the longest, you will find the time you sit and concentrate effectively, it can be up to 2 hours or many hours, but you know that to be sustainable – you will proactively set time to rest - and regenerate energy.

+ Release tension, reset the intention – release the tension/positiveness of the previous activity, and set the intention for the next activity: Before moving on to another activity, you will allow yourself to let the previous activity rest and create an intention for the new activity.

+ Feel grateful - thanks to the challenges, thanks to the unexpected things, thanks to the progress of you and others, thanks to life

And you, what habits help you to be happy and have high and sustainable working performance?

THE CUP HALF-FULL or HALF-EMPTY? 'AND' THE 3RD VIEW

THE CUP HALF-FULL or HALF-EMPTY? 'AND' THE 3RD VIEW

#Responsibility, Proactivity, Positivity #jencoaching

The first view - the first boy: There is a boy who went on a mission to buy a bottle of water for his mom, but he fell on the street on the way back home and lost half of the bottle of water. When he arrived home, he cried, cried, cried because he lost half of the bottle of water.

The 2nd view - the 2nd boy: Another boy went on the same mission and also had an accident, falling down on the street. However, he went home and remained positive, telling his mom, "Mom, I saved half of the bottle of water."

The 3rd view - the 3rd boy: The third boy also went on a mission to buy a bottle of water and fell on the street again. He went home and told his mom, "Mom, I'm sorry, I lost half of the bottle of water, but I saved another half. And you know what? I will work today to earn the money to buy the other half of the water bottle for you."

And your view? if you were the boy?

---

We often refer to the concept of 'The glass half-full or half-empty' concerning being optimistic or pessimistic. We can also see the view where we see both 'half-full and half-empty', and then we take action upon it. We call it positivity comes with responsibility and proactivity.

---

The third boy has a positive view, as well as taking responsibility and being proactive in taking action based on the lessons we learn through our experiences.

A positive view empowers us to see challenges as gifts and look for solutions.

Responsibility empowers us to take responsibility for the truth.

Proactivity empowers us to take action to move forward.

A great week for us with positivity, responsibility, and proactivity.



KINDNESS #SuperSundayNotes

'Chào bạn, bạn có cần đi nhờ không? mưa và chuẩn bị bão như này...', một người chú gọi với khi thấy Jen đi trong mưa, vào buổi sáng của ngày Việt Nam chuẩn bị đón bão.

Jen cảm ơn chú và nói là không cần đi nhờ vì nhà Jen ngay đó.

'Mưa và chuẩn bị bão, bạn đi về nhanh an toàn nhé...', người chú nói rồi phóng đi.

Cảm ơn người chú, với sự tử tế. Cảm ơn chúng ta.

Trong những ngày mưa bão, có nhiều câu chuyện về sự tử tế: xe ô tô đi dồn lại với nhau để giúp xe máy tránh gió qua cầu Nhật Tân, hay cho người đi xe máy khi đi qua các chỗ gió to, một người chia sẻ căn hộ trống để những người không kịp về nhà tránh bão...

Cảm ơn tất cả chúng ta, đã chọn tử tế, trong lúc khó khăn.

Chúc chúng ta, chọn tử tế, mỗi ngày, trong lúc bận rộn hay mọi việc thuận lợi.

Chúc chúng ta, chọn tử tế, thay vì chọn là người đúng, trong cuộc sống.

'Hello, do you need a ride? It's raining and going to be storming like this...', an uncle called out when he saw Jen walking in the rain, on the morning of the day when Vietnam was preparing for a storm.

Jen thanked him and said Jendidn't need a ride because the house was near there.

'It's raining and about to storm, please go home safely...', the uncle said gently and drove away.

Thank you, uncle, for your kindness. Thank you to us.

During the stormy days, there are many stories of kindness: cars shunted together to help motorbikes avoid the wind on Nhat Tan bridge, or giving to motorbikes when going through windy places, a person sharing the whole apartment for those who couldn't get home in time to avoid the storm...

Thank you to all of us, for choosing kindness, in difficult times.

May we choose kindness, every day, when we are busy or if everything is going well.

May we choose being kind rather than being right in daily life too.

A 2018 study focused on employees at a Spanish company. Workers were asked to either a) perform acts of kindness for colleagues, or b) count the number of kind acts they received from coworkers. The results showed that those who received acts of kindness became happier, demonstrating the value of benevolence for the receiver.

1. Kindness releases happy hormones

2. Kindness can reduce anxiety

3. Kindness may help alleviate certain illness

4. Kindness can reduce your stress levels

PITSTOP in the NON-STOP journey❤

PITSTOP in the NON-STOP journey

Do you have Pitstops - stopping points that help you reflect upon the core of the nonstop journey - constantly living and experiencing? to make the next experience more effective and meaningful?

Pitstops - stopping points are quiet moments for you to contemplate, become an observer of what has happened, and think about your thinking habits. That can take place in the form of you doing it yourself (self-training) or doing it with someone like a coach a mentor or a teacher who believes in your potential. To be most sustainable, you need to practice that ability for yourself.

Jen has lived a nonstop life - nonstop to experience as much as possible. And the pitstops on that nonstop journey are when books are born - summarizing the practical and theoretical experiences at each stage of life.

1. PURPOSE - life mission (Nonstop living loving giving): the meaning of this life with Jen revolves around 'nonstop living loving giving', constantly living lovingly and giving: looking back on the journey of more than 20 years of dying and coming back to life 3 times, witnessing her siblings overcome difficulties to love and help each other, being transformed from nearly 20 years of being quiet to someone who likes to share, is positive, and smiles a lot...,

Feel the power of love and unconditional giving - can transform people, heal wounds, and create endless strength to overcome difficulties

2. Unleash your passion - Unleash your passion: Passion is created from non-stop action, in the things that have been done, and then a career is formed - which we also call passion. Experience an engineering career in international corporations such as Samsung, and Dell's partner, experience the power of knowledge transfer, then move to a life career - related to exploring and developing human potential through writing, training, sharing, and building community programs

3. Goal (the goal achiever - the 9 foundation mindset to achieve any goal): The power of setting goals based on mission, and core values ​​and establishing a personal development plan, schedule, habits, and community to realize the goal. Goals are not goals, goals are a means of measuring who you become when you achieve your goals (The book is about Jen's experience when she won 2 Chevening and Erasmus scholarships and Samsung, and Vietnamobile scholarships... as well as Jen's lessons from the stories of Scholars who achieved their goals)

4. Leadership (Leadership development journey) - a journey to develop leadership potential: is a comprehensive picture and leadership according to the history of theory and practice from Jen's second master's thesis research in the UK, interviewing nearly 100 business leaders from Eastern and Western countries

5. Habits (30 days of changing habits) - high performance and happy working habits, summarized from her journey of shifting 'identity - identity' and from the stories of others that Jen helped on their journey of self-development 6. Success (Under the iceberg of success): What makes should be completely successful, what we don't see/don't recognize (below the iceberg) makes what we see (above the iceberg) - The startup story of 14 female business leaders

7. Self-coaching - Rebirth - everyone needs a C.O.A.C.H. (Rebirth - 5 habits of self-training leadership): 5 habits of self-training leadership with 34 questions, 34 training situations between you - the team, you - you. Re-birth the next 'X' years of our life to be fulfilled from the inside out

Wishing you all meaningful pitstops - stops, to summarize what we have experienced on the journey of experiencing life - discovering, and creating our real and fulfilled life. If you are at the point and need a perspective to activate your inner self more clearly, please join us for a 30-minute 'online/offline coffee' with jen and the team

SEEM TO HAVE EVERYTHING FROM OUTSIDE, AND NOT ONE THING FROM INSIDE?

SEEM TO HAVE EVERYTHING FROM OUTSIDE, AND NOT ONE THING FROM INSIDE?❤
#jencoaching #rebirth #everyoneneedsacoach
You always feel like something is missing inside even though
outside it looks like you have everything...
(A conversation between Jen and John – a successful entrepreneur
– at a business networking event)
Jen: What are you LOOKING FOR/LACKING?
John: Hmmmmmmmmmm….
Jen: (Keeps quiet and looks at John, hoping for the most honest
answer from John)
John:… (Shyly laughs) Oh yeah, I came here because I lacked something
right? I'm looking for resources for my business...
Jen: Yeah, you come here or some other community to FIND
THE, but not that...
(Jen continues to look at John and wants a deeper, more honest answer...)
John:... Hmmm, I haven't thought of that yet, we can talk
more deeply another day...
After that conversation, John invited Jen for Coffee, and we started a "Coaching" conversation to understand better
"what John was looking for".
John: I'm curious what made Jen ask me that question at the networking
the other day?
Jen: Is that important to you?
John: Wow, not really, I'm just curious why Jen
thought I was looking for something. Is it because I go there alone, or am I single?
Jen: Maybe... (Jen laughs, then gets serious again). More importantly: what made you pause, surprised, or troubled when being asked that question.?What made that question affect you so much?
John:… (Silence)
After a moment of silence, John began to share about his life and
business.
He started his career early and was “addicted” to work - he had a certain
success with 3 profitable businesses and
financial freedom. However, John’s love life was not the same, recently it even affected his
work.
In terms of love life, John met many girls but he did not
feel that they loved him for who he was. He always had to
“wear a mask” - showing success, generosity, understanding, and courage
to impress girls… While they were just demanding
and did not care about him. John felt tired of
having to show off. All his relationships eventually
didn't work out and even made his life
more miserable.

After 2 months with Jen, John realized that there was
a belief, a concept inside him that made him always try
to show things that weren't true to him.

He always wanted to prove that he was strong, that he was knowledgeable, that he was
successful... and it was those things that attracted those
people to him.

John decided to begin his journey of reconnecting with his core values ​​by shifting his belief that there would be people who would appreciate and love him for who he is,
not for his status or possessions
REFLECTION CORNER
One point that “touched” you in this section was:
................................................................................................
................................................................................................
#DƯỜNG NHƯ CÓ TẤT CẢ, VÀ KHÔNG CÓ MỘT THỨ?❤
Luôn cảm giác thiếu một cái gì đó từ bên trong dù
bên ngoài trông như bạn có tất cả...
(Cuộc hội thoại giữa Jen và John – một doanh nhân thành đạt
– tại một buổi kết nối doanh nhân)
Jen: Anh đang TÌM KIẾM/THIẾU điều gì?
John: Hmmmmmmmmmm….
Jen: (Giữ im lặng và nhìn John, mong muốn một câu trả lời
thật nhất từ John)
John:… (Cười ngại ngùng) À ừ, vì thiếu nên tôi đang đến đây
đúng không? Tôi tìm kiếm nguồn lực cho công việc kinh doanh…
Jen: Đúng, anh đến đây hay một cộng đồng nào khác để TÌM
KIẾM, nhưng không phải cái đó…
(Jen tiếp tục nhìn John và mong muốn một câu trả lời sâu sắc
hơn, thực lòng hơn…)
John:… Hmmm, tôi chưa nghĩ ra, chúng ta có thể nói chuyện
sâu hơn vào một hôm khác…
Sau buổi trò chuyện đó, John mời Jen Cafe, và chúng tôi đã
bắt đầu buổi nói chuyện mang tính chất “Coaching” để hiểu hơn
về “điều John đang tìm kiếm”.
John: Tôi tò mò rằng điều gì khiến Jen hỏi tôi câu đó tại buổi
kết nối hôm nọ?
Jen: Điều đó có quan trọng với anh?
John: Wow, cũng không hẳn vậy, tôi chỉ tò mò xem tại sao Jen
lại nghĩ tôi đang tìm kiếm điều gì. Có phải vì tôi hay đến đó một
mình, hay tôi còn độc thân?
Jen: Có thể… (Jen cười, sau đó trở lại nghiêm túc). Quan trọng
hơn là: điều gì khiến anh dừng lại, ngạc nhiên, hay trăn trở khi
Jen hỏi câu đó? Điều gì khiến câu hỏi đó tác động đến anh nhiều
như vậy?
John:… (Im lặng)
Sau một hồi im lặng, John đã bắt đầu chia sẻ về cuộc sống và
công việc kinh doanh của anh.
Anh khởi nghiệp sớm và “nghiện” công việc - anh đã có những
thành công nhất định với 3 công việc kinh doanh thuận lợi và
tự do tài chính. Tuy nhiên, chuyện tình cảm của John lại không
được như vậy, dạo gần đây nó còn làm ảnh hưởng đến công việc
của anh.
Về đời sống tình cảm, John gặp nhiều cô gái nhưng anh không
cảm thấy họ yêu anh bởi con người thật của anh. Anh luôn phải
“đeo mặt nạ” - thể hiện sự thành công, hào phóng, hiểu biết, bản
lĩnh để tạo ấn tượng với các cô gái… Còn họ thì chỉ biết đòi hỏi
và không thực sự quan tâm đến anh. John cảm thấy mệt mỏi khi
cứ phải cố thể hiện. Tất cả các mối quan hệ của anh cuối cùng
chẳng đi đến đâu, thậm chí còn khiến cuộc sống của anh thêm
muộn phiền.
Sau 2 tháng Jen đồng hành cùng, John đã nhận ra rằng, có
một niềm tin, một quan niệm bên trong anh khiến anh luôn cố
gắng phải thể hiện ra bên ngoài những thứ không đúng là anh.
Anh luôn muốn chứng tỏ mình mạnh mẽ, mình hiểu biết, mình
thành công… và chính những điều đó đã thu hút những người
đó đến với anh.
John đã quyết định bắt đầu hành trình kết nối lại với giá trị lõi
của mình thông qua việc chuyển dịch niềm tin rằng sẽ có những
người cảm nhận được và yêu quý chính bản chất con người anh,
chứ không phải vì địa vị hay tài sản của anh
GÓC CHIÊM NGHIỆM
Bạn chiêm nghiệm:
Một điểm “chạm” tới bạn trong phần này là:
.....................................................................................................
.....................................................................................................
.....................................................................................................
.....................................................................................................
.....................................................................................................
.....................................................................................................
Một trải nghiệm mà bạn cố làm hài lòng người khác nhưng
không được là chính bạn là:
........................................................................................................
........................................................................................................
........................................................................................................
........................................................................................................
........................................................................................................
........................................................................................................

DOUBTS: A GREAT SIGN OF OUR NEXT LEVEL OF GROWTH

DOUBTS come as a sign of our next level of growth from the inside out. Thank you, DOUBTS

Yesterday, a dear friend talked to Jen, sharing how he was feeling doubtful about himself even though he had achieved the goal he set a year ago.

Occasionally he felt the doubts creeping in...Maybe you feel them sometimes too? You can join him and me in celebrating and thanking the Doubts for coming, as they prepare us for the next level of growth.

* Acknowledge the doubts: 'Thanks for coming and preparing me for the next level of growth'

* Observe and feel the doubts through the sensations in your body: 'I see you, thank you., You don't need to stay long or control me, you are free now'

* Detach from the Doubts: 'I am not you, doubts, thank you, we are free now'

* Reconnect with what matters and express gratitude for what you have accomplished

* Take the first step with peace, focusing on what matters most

#wegotit @happyhighperformancehabits #jencoaching

PASS IT ON

Lucy: What I should do with all this knowledge I have accumulated?

Professor Norman: “… If you think about the very nature of life — I mean, at the very beginning, the development of the first cell divided into two cells — the sole purpose of life has been to pass on what was learned... There was no higher purpose. So if you’re asking me what to do with all this knowledge you’re accumulating, I say… PASS IT ON…”

No matter where we are now in our journey, we can choose to PASS IT ON our kindness, appreciation, and experiences to others in our shared journey.

Thanks and congrats to dear teammates for taking the important steps in the shared journey of making personal development the way of life...

HELLO SEPT - FREEDOM - A STORY OF JEN'S MIND AND THE CAT IN THE DISH BAG ❤

Hello Sept #FREE OUR MIND#

A STORY OF JEN'S MIND AND THE CAT IN THE DISH BAG

Hello September, freedom month, freedom week, freedom day, freedom moment... from within us. Wishing us, in Vietnam - where there is a day to celebrate the country's independence and freedom, or wherever we are from, to continue to practice freeing our minds, to be our true and best selves.

In the last days of last month, Jen was in a practice program on the mind - changing the ineffective habit patterns of the mind. There is a crucial rule in the program that all participants do not talk to each other during the program (except for the closing session), allowing each person to have silence to observe their minds more deeply.

Every day, participants practice from 4:00 am to 9:30 pm, with one main meal, lunch. Each person has a fixed seat and a set of dishes to get food, then wash the dishes themselves, put them back in their bags, and put them back on the table.

Jen often has lunch, and usually comes after everyone else has almost finished eating. Jen is generally the last one to sit down, sitting down to rest or walking to digest before going to take a lunch break.

During that lunch, there was another student who had participated in a similar program before, who was also staying in the dining area with Jen.

She sat in the front row, 4 tables away from Jen. She sat on the row to Jen's left.

Jen and the lady just sat there...

Then Jen - me, myself - experienced a short 'movie' in the mind...

---

Where we lived and practiced during the program, there were often stray cats, and the cats usually came to places where people lived. When we ate they came to where we ate. When we practiced they came to where I practiced.

---

While the dear lady and I were sitting there in relaxation, my ears suddenly heard a louder-than-usual cat meowing, and I came to have the perspective that there was a cat in the dining area - even though I hadn't seen it and had no intention of looking or searching.

And I went looking for evidence to prove that conclusion - and I saw that evidence - amazing - it was the food bag on the table opposite the table where the lady was sitting.

The food bag was heaving - unusually. The heaving of the food bag was big enough to feel like there was a cat in it. And in my mind, a scene from a 'movie' was created - the cat got into that utensil bag, enjoying the comfort of the ceiling fan above...

Oh, in my mind I argued, but why did the cat get into that bag, and not another bag...That bag was not closed, and there was a fan above, so the cat could enjoy the coolness...

Oh, then why did the cat have to get into the bag, not outside to cool off...That's right, because cats, they like to get in there too...

In short, no matter what you want to ask, there is a high possibility that the cat is in there...

Well, well, you are practicing purification and changing your mind's reaction to things. Are you creating your own story seeing something the way your mind wants it to be instead of seeing it as it is?

Maybe, but no, look, the lady is also looking at the bag - to see if there is a cat...

Well, well, my friend, what's wrong with having a cat, what's wrong without a cat? Just sit there, and focus on what you're doing, which is just sitting...

Yes, yes, yes, but...

But what? Ok, let's say there is a cat in there. What do you do...

Not doing anything, ..., I don't intend to tell the lady. I just feel like I need to do something because the cat is in there - playing with another student's food. If they don't know, tomorrow they will eat those dishes...

So what...

Is that okay, they need to know that I have to do something...

Ok, so did the lady do anything? She was sitting so close to the bag. She would know if there was a cat or not. She is a former student - experienced. She would know how to behave - so as not to disrupt breaking the rule of complete silence in the course...

Yes, maybe because of the need to be silent, she hasn't done anything yet... in short, instead of thinking too long, I need to do something It's best to check if there's a cat - if there is, go tell the course manager (In this program, students are not allowed to talk to each other, but if there's something really important, you can tell the course manager).

So let's stand up, what are we waiting for...

I breathed harder than usual. My body was filled with a feeling of needing to do something... I stood up, walked up to the dear lady, and looked inside the bag...

And it was wonderful, my mind was satisfied with the truth - there was no cat in the bag ^^

The lady looked at me when she saw me walking up and looking at the bag...

Both the lady and I adjusted ourselves to go into silence, not even making eye contact - according to the rules of the program. Everything returned to its original state, and the lady and I continued to sit and rest at our own pace.

The long conversation above took place for a few minutes... in my mind. And I reacted instead of observing things as they were with equanimity - one of the focuses of our practice program.

What was in that bag, was not the cat, but more 'my own mind'.

The pattern of my mind over the years, trying every day, determined to finish, to complete... From one perspective, it was great. Thank you, the old pattern. At the same time, from another perspective, she also created a habit pattern of drawing up challenges herself - to solve them herself. She has combined real-life challenges, and relentless action, to deal with challenges she has created herself.

Congratulations and thank you, for looking at yourself from a different perspective every day…

Wishing you to turn the practice of using the power of the mind into a lasting and effective way…

Wishing you and me to practice freeing our minds every day…

Thank you, us

===

CHÀO THÁNG 9

#FREE OUR MIND-THỰC HÀNH GIẢI PHÓNG TÂM TRÍ#

MỘT 'ĐOẠN PHIM NGẮN' TÂM TRÍ CỦA BẠN JEN VÀ CON MÈO TRONG TÚI ĐỰNG BÁT ĐĨA

Chào tháng 9, tháng tự do, tuần tự do, ngày tự do, khoảnh khắc tự do...từ bên trong chúng ta. Chúc chúng ta, ở Việt Nam - nơi có ngày kỉ niệm ngày đất nước độc lập tự do, hay ở đâu, tiếp tục có tự do trong tâm trí, tự do được là con người thật và tuyệt nhất của mình.

Những ngày cuối tháng qua, Jen ở trong một chương trình luyện tập thực hành về tâm trí - thay đổi thói quen khuôn mẫu chưa hiệu quả của tâm. Có một quy tắc trong chương trình là tất cả học viên tham gia không nói chuyện với nhau trong suốt chương trình (trừ buổi kết thúc chương trình), góp phần để mỗi người có sự tĩnh lặng để tự quan sát tâm trí sâu hơn.

Mỗi ngày học viên thực hành từ 04h00 sáng đến 09h30 tối, có một bữa chính là bữa trưa. Mỗi người có một chỗ ngồi cố định và bộ dụng cụ bát đĩa cố định để lấy đồ ăn, rồi tự đi rửa bát sau đó cho lại vào túi đồ rồi để lại vào chỗ ngồi trên bàn ăn.

Jen hay dùng bữa trưa, và hay đến sau khi mọi người ăn gần xong. Jen thường là người ngồi lại vào lúc cuối cùng để ngồi nghỉ hay đi bộ tiêu hóa trước khi đi nghỉ trưa. Bữa trưa đó, có một người học viên đã từng tham gia một chương trình tương tự trước đây, cũng ở lại khu vực ăn cùng Jen.

Chị ngồi ở hàng ghế trước cách Jen 4 cái bàn. Chị ngồi dãy bên tay trái của Jen.

Jen và chị cứ ngồi vậy...

Rồi Jen được trải nghiệm một ‘đoạn phim’ nhỏ trong tâm trí chính Jen (là nhân vật xưng 'tôi' ở đoạn tiếp theo câu chuyện)...

...

Ở chỗ chúng tôi ở và thực hành, hay có mèo hoang đến, và các cô cậu mèo hay đến chỗ có người, lúc chúng tôi ăn thì đến chỗ chúng tôi ăn, lúc chúng tôi thực hành thì đến chúng chỗ tôi thực hành.

Lúc cả tôi và chị đang ngồi một cách tự nhiên đó, tai tôi bỗng nghe thấy tiếng mèo kêu to hơn thông thường, trong tôi tự đưa ra một kết luận - một góc nhìn là có mèo ở khu vực nhà ăn - dù tôi chưa nhìn thấy và cũng chưa có ý định nhìn hay tìm kiếm.

Và tôi đi tìm các bằng chứng để chứng minh cho kết luận đó - và tôi đã nhìn thấy bằng chứng đó - tuyệt vời - đó là cái túi đựng đồ ăn ở bàn đối diện với bàn người chị đang ngồi.

Cái túi đựng dụng cụ đựng đồ ăn đó phập phồng - thật bất thường. Nhịp độ và mức độ phập phồng của cái túi đựng dụng cụ đồ ăn đó đủ lớn để cảm giác như có một chú mèo trong đó. Và trong tâm trí tôi một cảnh trong một 'bộ phim' đã được tạo ra - chú mèo đã chui vào cái túi đựng dụng cụ đồ ăn đó, hưởng cảm giác thoải mái của cái quạt trần ở phía trên...

Ồ, trong tâm trí tôi lại tự phản bác, nhưng sao con mèo đó lại chui vào cái túi đó, mà không phải cái túi khác...Đúng rồi, cái túi đó nó không đóng, và có cái quạt ở bên trên, nên con mèo được hưởng mát...

Ồ, thế tại sao con mèo lại phải chui vào túi, không ở ngoài cho mát...Đúng rồi, vì mèo, cũng thích chui rúc đó...

Tóm lại, không quan trọng bạn muốn hỏi gì thì hỏi, khả năng cao có con mèo trong đó...

Chà chà chà, bạn đang thực hành thanh lọc và thay đổi phản ứng của tâm với sự vật hiện tượng, bạn có đang tự tạo câu chuyện - nhìn 1 việc theo hướng mà tâm trí bạn muốn thay vì nhìn nó như là nó?

Cũng có thể, nhưng mà không đâu, nhìn kìa, người chị cũng đang nhìn cái túi - để xem có con mèo không...

Chà chà chà, bạn ơi, có mèo thì đã sao, không có mèo thì đã sao, bạn cứ ngồi đó đi, và chú tâm vào việc bạn đang làm, đó là chỉ ngồi thôi...

Đúng đúng đúng, nhưng mà...

Nhưng mà sao, Ok, cho là có con mèo trong đó thì bạn làm gì...

Cũng không làm gì cả, ..., mình cũng không có ý định nói với người chị, mình chỉ thấy là mình cần làm gì đó, vì con mèo ở trong đó - chơi với đồ đựng thức ăn của một học viên khác - nếu họ không biết, mai họ sẽ ăn bằng các bát đĩa đó...

Vậy thì sao nhỉ...

Vậy mà không sao ư, họ cần được biết chứ, mình phải làm gì đó chứ...

Ok, vậy người chị kia có làm gì không, chị ý ngồi gần cái túi như vậy, chị ý chắc sẽ phải biết có mèo hay không, chị ý là học viên cũ - có kinh nghiệm, chắc chị ý biết nên ứng xử như nào - để không phá vỡ quy tắc im lặng hoàn toàn trong khóa học...

Đúng, có thể vì cần phải im lặng, chị ý chưa làm gì...tóm lại, thay vì suy luận quá lâu, mình cần làm gì đó, tốt nhất là nên để kiểm tra xem có con mèo không - nếu có thì đi nói với người quản lý khóa học (trong chương trình này, học viên không được phép nói chuyện cùng nhau, nhưng có việc thật cần, có thể nói với quản lý khóa học).

Vậy thì đứng dậy thôi, còn chờ gì nữa...

Tôi thở mạnh hơn thường, người tôi giấy lên một cảm giác cần phải làm gì đó...Tôi phăng phăng đứng dậy, đi lên trên cạnh người chi, và nhìn vào trong cái túi...

Và thật tuyệt vời, tâm trí tôi đã được thỏa mãn bằng sự thực - không có con mèo nào trong cái túi cả ^^

Người chị nhìn tôi khi thấy tôi đi lên và nhìn cái túi...

Cuộc hội thoại dài trên diễn ra trong một vài phút... trong tâm trí tôi. Và tôi đã phản ứng thay vì quan sát sự vật như nó là với sự bình tâm - một trong những thứ chương trình giúp chúng tôi thực hành mỗi ngày.

Mô thức của tâm tôi trong những năm qua, cố gắng mỗi ngày, quyết liệt phải cho xong, phải hoàn thành...Ở một góc nhìn, thật tuyệt vời, cảm ơn bạn ý. Và đồng thời, một góc nhìn khác, bạn ý cũng tạo ra một mô thức thói quen là tự vẽ ra những thử thách - để tự đi giải quyết nó. Bạn ý đã kết hợp xử lý thách thức thực tế, và hành động không nghỉ, để xử lý cả thách thức do bạn ý tự tạo ra.

Chúc mừng và cảm ơn bạn ý, đã mỗi ngày tự nhìn thêm một góc nhìn về chính bạn ý …

Chúc bạn ý, biến thực hành dùng sức mạnh tâm trí theo cách hiệu quả bền lâu…

Bạn đang dùng sức mạnh tâm trí của bạn thường xuyên như thế nào? để 'tạo ra và nghiêm trọng hóa vấn đề' hay nhiều hơn để giải phóng, gọi tên, 'gieo trồng, chăm sóc' những hạt mầm thật và 'đã' nhất trong bạn?...

Chúc bạn và tôi, chúng ta, thực hành giải phóng tâm trí chúng ta mỗi ngày…Quyết liệt hành động đi cùng Biết ơn, Bình an hài hòa.

WISH SOMEONE YOU DON'T KNOW A HAPPY DAY

You go into the café, you secretly wish the person sitting next to you happiness.

You walk on the road, you secretly wish the person walking next to you happy.

You go to the office, you secretly wish your co-workers happy.

You 'sow seeds' of happiness to someone you don't know, every day - you are sowing seeds of happiness for yourself.

---

Sitting in my favourite coffee shop today, I saw a young girl who looked very sad. I remembered a habit I love: ‘Secretly wishing someone to be happy’. I sent her my wish that everything would be ok; that everything would be fine.

Later on, suddenly, I saw someone standing next to me, it was the same girl. She asked me for a charger…I didn’t have an iPhone charger and I recommended her to ask the waiters. She went to ask and finally, she could charge her phone. As she returned to her seat, she continued sitting and her face looked as though she was wondering about something. Suddenly, I saw her smiling…

I hope the girl feels well…

I hope you feel well…I hope every one of us feels well no matter what is happening because everything comes as a gift for our awareness, growth, and joy….

---

Bạn đi vào quán cafe, bạn thầm chúc người ngồi cạnh hạnh phúc.

Bạn đi trên đường, bạn thầm chúc người đi bên cạnh vui vẻ.

Bạn đi đến văn phòng, bạn thầm chúc đồng nghiệp vui vẻ.

Bạn 'gieo hạt' mầm hạnh phúc tới người bạn không quen, mỗi ngày - bạn đang gieo mầm hạnh phúc cho chính bạn.

Chúc bạn vui vẻ.

CONTINOUS DEVELOPMENT: CONTINUOUSLY DEEPEN AND DIVERSIFY CORE VALUES

CONTINOUS DEVELOPMENT: CONTINUOUSLY DEEPEN AND DIVERSIFY CORE VALUES to create value for life with Ms. Huong Thu Nguyen

As a kid, thanks to Ms Hương for her spirit of physical, mental, and intellectual training through the movie Beautiful Secretary.

In 2020, thanks to her for her spirit of determination to always choose the difficult path, constantly creating value with business and community activities when she shared her story in the book Under the Iceberg of Success.

In 2024, in the creative co-working space where BK Holdings' innovation activities take place, thanks to her for being a testament to the spirit of continuous innovation to deepen, broaden, and diversify core values.

Every day, thanks to her for being a real person... You and Jen too!

====

(Excerpt from a share by Ms. Huong in the book Under the Iceberg of Success, Jen VuHuong)

"Life is like a compressed spring; you will overcome more spectacularly. Like Oprah Winfrey said, there will be times when you are thrown to the bottom regarding health, relationships, or money. If you overcome that challenge, you will succeed. When I am compressed deeply, with a fierce spirit trained partly from playing sports, I will focus and be determined to overcome.

When I am compressed and face challenges, I often call for help myself and then ask for help from those around me.

When she said she was asking for help, it meant she was reconnecting with herself - asking herself: (1) Who do I want to be in this life, and what do I want to do most? (2) What am I strongest at, and what do I lack and need to supplement to become the person I want to be? (3) Is the environment I am living in and my current relationships suitable and favorable to help me develop into the person I want to be? These questions were partly formed during her development process and then combined with her studying and researching the field of human development, branding, and strategy./-strong/-heart:>:o:-((:-hShe recalled that after she won the title of Miss Sports, she challenged herself to become an MC. She wanted to host a program for a television station. She experienced the biggest career shock of her life. At that time, she had just started working at the TV station, but because she had the title of sports beauty, she was also given many good opportunities to host programs. At that time, she accepted to host a very big program at the Vietnam-Soviet Friendship Cultural Palace. She was quite subjective, did not research and prepare well, and did not practice on stage in advance. On the day of the event, because she was not familiar with the stage and lacked knowledge, after introducing the name of the song by musician Phu Quang, the stage lights shone directly on her; she immediately stood still, her head was blank. The whole room became completely silent for nearly 10 seconds. After that, the audience applauded and cheered. Then she came back to her senses and apologized to the audience, saying, "This is the first time Huong has been an MC, so I hope the audience will sympathize." After the program, on the way home, she wanted to give up terribly. She felt ashamed, thinking "she is a sports beauty, but she cannot speak, no different from a mobile vase." She cursed herself, saying "You are so incompetent..."

After a while of cursing herself, her car passed Uncle Ho's mausoleum. She suddenly had a thought in her mind, "If I give up just because of that one mistake, then I will always be incompetent for the rest of my life. Everyone will say I am not capable. So what I can do differently is to prepare better next time." At that time, she determined that she would need to become an excellent MC at the TV station; she needed to be more confident and consolidate her knowledge. So after determining what she wanted to become, she would have to assess what she was good at and what needed to be improved, and whether there was a good environment to develop... Like her at that time, the TV station environment was good for her to develop her role as an MC.

She used a strategy of diversifying her brand by diversifying her core values! So when reaching a certain peak, she immediately needed to diversify her core competencies. For example, if you study journalism at that time, you can be a good MC. When you change to a new career, you have to learn more about business administration, learn about personal branding, learn about research, learn about strategy. Like football player David Beckham, he knows how to diversify his brand. When he is at his peak, he participates in other fields to diversify his image and abilities, such as a coach or brand ambassador.

I always choose the difficult path because it will be less competitive. And although it's more challenging, after a long time, you will see its results.

I want to create a market myself that also meets customer needs. That is also the reason why I established two networks for entrepreneurs: Business Style International Network - BSIN and Women Leaders International Network - WLIN.

...."

...Ms Hương identifies and lives every day with the philosophy of business and life - professionally, sincerely, kindly, and patiently...

Every day is a new journey to continue expanding and deepening core values... thereby creating value for life

Wishing you, Jen, and all of us the best together!

===

CONTINOUS DEVELOPMENT: LIÊN TỤC LÀM SÂU VÀ ĐA DẠNG HÓA GIÁ TRỊ CỐT LÕI để tạo giá trị cho cuộc sống cùng chị Hương Thu Nguyễn

Hồi nhỏ, biết ơn chị với tinh thần rèn luyện thể lực, tinh thần và trí tuệ qua bộ phim Cô thư kí xinh đẹp.

2020, biết ơn chị với tinh thần nghị lực luôn chọn con đường khó, không ngừng tạo giá trị với các hoạt động kinh doanh, cộng đồng khi chị chia sẻ câu chuyện trong cuốn sách Dưới tảng băng của sự thành công.

2024, tại không gian nơi diễn ra các hoạt động đổi mới sáng tạo của BK Holdings, biết ơn chị là minh chứng của tinh thần liên tục đổi mới làm sâu, rộng, đa dạng hóa giá trị cốt lõi.

Mỗi ngày, biết ơn chị là con người thật, tốt nhất...Bạn và Jen cũng vậy nhé!

***

(Trích một phần chia sẻ của chị Hương trong cuốn Dưới tảng băng của sự thành công, Jen VuHuong)

“Cuộc đời như một chiếc lò xo, khi bị nén xuống, chị sẽ vượt

lên một cách ngoạn mục hơn, giống như Oprah Winfrey nói, sẽ có

những lúc bạn bị ném xuống đáy sâu, về sức khỏe, mối quan hệ hay tiền bạc, nếu bạn vượt qua được thử thách đó, bạn sẽ thành công. Khi chị bị nén xuống thật sâu, thì với tinh thần quyết liệt được rèn luyện, một phần từ việc chơi thể thao, chị sẽ tập trung và quyết tâm vượt lên.

Những lúc bị nén xuống, những lúc gặp thử thách, chị thường tự

cầu cứu chính mình và sau đó là nhờ đến những người xung quanh.

Khi chị nói cầu cứu chính mình tức là chị quay lại kết nối với chính

mình - tự đặt câu cho chính mình: (1) Mình muốn trở thành ai trong

cuộc đời này và muốn làm cái gì nhất (2) Mình mạnh về cái gì nhất

và phần nào mình thiếu hụt, cần bổ sung để có thể trở thành người

mình mong muốn (3) Liệu môi trường mình đang sinh hoạt, những

mối quan hệ hiện tại có phù hợp và thuận lợi để giúp mình phát

triển thành con người mình mong muốn không? Những câu hỏi này một phần được hình thành trong quá trình phát triển của chị và sau đó là kết hợp với việc chị đi học, nghiên cứu về lĩnh vực phát triển con người, thương hiệu và chiến lược.

Chị nhớ lại sau khi chị đạt danh hiệu Hoa khôi Thể thao, chị thử

thách mình để trở thành một MC, chị muốn dẫn chương trình cho

đài truyền hình. Chị đã trải qua một cú sốc nghề lớn nhất trong đời.

Lúc đó, chị mới vào đài truyền hình làm việc, nhưng vì có danh hiệu hoa khôi thể thao nên cũng được tạo nhiều cơ hội tốt để dẫn chương trình. Khi đó chị nhận lời dẫn một chương trình rất lớn ở Cung Văn hóa hữu nghị Việt Xô, chị khá chủ quan, không tìm hiểu và chuẩn bị kĩ, không tập dượt trên sân khấu trước. Vào hôm sự kiện diễn ra, do chưa quen sân khấu và thiếu kiến thức, sau khi giới thiệu tên bài hát của nhạc sĩ Phú Quang, ánh đèn sân khấu rọi thẳng vào chị, ngay lập tức chị đứng đơ, đầu rỗng tuếch. Cả khán phòng trở nên im phăng phắc gần 10 giây.

Sau đó, khán giả vỗ tay cổ vũ thì chị mới hoàn hồn và chị xin

lỗi khán giả “Đây là lần đầu tiên Hương làm MC, nên mong khán

giả thông cảm”. Sau chương trình, trên đường về chị muốn bỏ cuộc

khủng khiếp, chị cảm thấy xấu hổ “nào là hoa khôi thể thao, nhưng

lại không nói được, khác gì bình hoa di động”. Chị tự chửi rủa mình

“Mày kém cỏi quá…”. Sau một hồi mắng chửi bản thân, xe chị đi qua lăng Bác, trong chị tự dưng có suy nghĩ “Chẳng lẽ chỉ vì một sai sót đó mà mình bỏ cuộc thì cả đời mình luôn kém cỏi, thì đúng là mọi người sẽ nói chị không có khả năng, vậy cái chị có thể làm khác đi đó là lần sau sẽ chuẩn bị kĩ hơn”. Lúc đó, chị xác định là chị sẽ cần phải trở thành một MC xuất sắc của đài truyền hình; mình cần phải tự tin hơn và cần củng cố kiến thức. Như vậy sau khi xác định mình muốn trở thành gì thì mình sẽ phải nhận định mình đã tốt ở điểm nào và cần cải thiện phần nào, và đã có môi trường tốt để phát triển chưa… Như chị lúc đó, môi trường đài truyền hình là tốt để chị phát triển vai trò MC.

Chị đã dùng một chiến lược là đa dạng hóa thương hiệu cá nhân

của mình bằng cách đa dạng hóa giá trị cốt lõi của bản thân! Như vậy khi đến một đỉnh nào đó, ngay lập tức cần đa dạng hóa năng lực cốt lõi của bản thân. Ví như lúc đó học báo chí thì chị có thể làm MC tốt, khi chuyển sang nghề mới, chị phải học thêm về quản trị kinh doanh, học về thương hiệu cá nhân, học về nghiên cứu, học về chiến lược. Giống như cầu thủ David Backham, anh ấy biết cách đa dạng hóa thương hiệu cá nhân, khi ở đỉnh cao, anh tham gia những mảng khác để đa dạng hóa hình ảnh và khả năng của mình, như là huấn luyện viên hay đại sứ thương hiệu.

...

Chị luôn chọn con đường khó bởi nó sẽ ít cạnh tranh hơn và dù

thử thách hơn, sau thời gian dài, mình sẽ thấy được kết quả của nó.

Chị muốn tự mình tạo lập một thị trường mà cũng đáp ứng được

nhu cầu của khách hàng. Đó cũng là lí do chị lập nên hai mạng lưới

về doanh nhân: Mạng lưới Phong cách doanh nhân quốc tế - BSIN

và Mạng lưới Nữ lãnh đạo quốc tế - WLIN.

...

Chị xác định và đang sống mỗi ngày với triết lí về kinh doanh và cuộc sống - chuyên nghiệp, chân thành, thiện tâm và kiên nhẫn...

Mỗi ngày là một hành trình mới để tiếp tục mở rộng và sâu giá trị cốt lõi...từ đó tạo giá trị cho cuộc sống

***

Chúc bạn, Jen và tất cả chúng ta cùng chị Hương tiếp tục sống với giá trị cốt lõi ngày càng được làm sâu và rộng để trải nghiệm cuộc sống ý nghĩa giá trị nhất.

THE REBIRTH JOURNEY

THANK YOU

for being a part of our shared journey of being REBORN, each day, together!

+ Life lets us discover ourselves and, more than create ourselves, every day;

+ You give everything you have completely and nurture it from within;

+ Human potential seems to be endless;

+ We all have untapped potential;

+ Your "personality" creates your "life personality". Personality can change when you find a big and important reason in life;

+ Success, happiness, and prosperity are like the sky and atmosphere - endless, and every one of us deserves to enjoy them;

+ If you succeed, I succeed, our success increases and is complete.

+ We move to a different "layer" of thinking than the one that created you in the last "X" years of life to be reborn in the next "X" years!


PERSPECTIVES

#gratitude Thursday #PERSPECTIVES

'We cannot solve our problems with the same thinking we used when we created them. – Albert Einstein." (We then need to raise to the next level of thinking...then action, habits and people we meet...)

One weekend our team, including people from different generations and coaches, had the opportunity to work with a successful entrepreneur (he started doing business when he was in grade 7, and he has the highest level of financial freedom now) to help him determine his next level of development.

(And you, who are reading this - what is your next level of development?)

We invite you to join the entrepreneur and reflect on your next level of growth through the following 'coaching' conversation:

Coach: How do you see yourself in 5 years?

Coachee: I see myself as an inspirational person who empowers others to broaden the vision for themselves.

Coach: What makes that important to you?

Coachee: I don't need to work anymore…I'm financially free, I could retire now, but I feel that I need to do something more. I still feel that I want to do something bigger than just make more money. I want to help more people - on a larger scale just not in my province, who are like me when I was much younger, to create a better life for themselves…and create a new standard for this field…

Coach: What makes it so important to do it this way…can it be done another way (or through this industry)?

Coachee: Because it's my industry…It's what I do every day…I want to keep doing something related to it…but making an impact on another level.

Coach: What does that impact look like specifically?

Coachee: I will get people to broaden their horizons and think bigger for themselves; I will set a good example of producing results, I will make them believe in themselves.

Coach: Where are you on that journey on a scale of 0 to 10?

Coach: 6

Coach: What made you a '6' and what would your mindset and skill set look like if you were at '10'?

Coachee: I have to become a leader who creates other leaders, I have to acquire communication skills, system thinking level in a bigger scale…

Coach: What else?

Coachee: And the people I may meet...

----

The next day, to create the environment for him to think from a new level of thinking – a leader makes other leaders: we let him experience an activity in which he would lead 3 people (who are strangers - not his team in reality) and he needs to invite them to join his mission - like the 'generals' in his team.

He walked in to chat with them and immediately he talked about all the tasks that he would assign to each person: person 1 will have 3 tasks, person 2 will have 3 other tasks, …Then he asked 3 people to share what they needed to complete the task.

After that activity, we asked 3 people – how did they feel about the experience from the above activity. They feel that based on their short experience in the past activity, if they work with him, they will work because he can help them secure a living, more than working as ‘generals’ – working on developing themselves to create better results

When he looked back at his performance in this activity – he felt he acted at the level of telling people what to do rather than creating an environment to find out each person's 'potential'…He not yet positioned himself from the level of a ‘leader’ who creates other leaders…

At the end of the workshop, his new thinking and positioning is not about delegating tasks to people but empowering thoughts from others…starting from listening and asking questions to understand others…

-------------------------

Wish us to experience different dimensions of life, not stay stuck in one way of seeing things, and go beyond challenges and limitations.

A great week heading to 2024 for all of us

#everyoneneedsacoach #jencoaching #selfcoaching

Life gives us GIFTS wrapped in so-called PROBLEMS

#SuperSunday #GratitudeNotes #withJen

Life gives us GIFTS wrapped in so-called PROBLEMS

* A GIFT wrapped under my injury while running a 112km trail*

At the end of 2023, I joined the 75km trail to experience an organized trail running program as before that, I always only ran on my own every day, with one longer run every week than usual.

For 75km, the race starts at 3am morning till the next day. For 112km, the race starts at night 6:00 p.m and run through the night until the next day.

In early 2024, to celebrate the birth of the book Rebirth and my birthday, I participated in a 112km trail to experience the journey of connecting day and night with mother nature, and finding the rythem within me and the outside. This is the year I am practicing harmonizing things within me, the empowering and disempowering of my ego, my identy, my beliefs, capabilities and the outer world – with others – with the universe.

After running more than 2/3 of the 112km journey, I felt a sharp pain in her right leg, a feeling of a stretched ligament. I tried to keep running, until the throbbing feeling became stronger. My intuition told me that I had to do something about it otherwise it would turn out not good.

I decided to rest and wait for her Athlete Support (also a trail coach), to pass by and ask him to borrow salonpas, to stick them in the pain part and then continue the race.

This injury gave me a gift – a conversation between two coaches: the trail coach and the human development coach – Jen, myself (I later realized it was more of my ego part).

The conversation is like a gift of perspectives for me to practice better on the journey of HARMONIZING different parts of me, my ego, my beliefs, my identity, my action...

When I got to my place, the trail coach checked my foot condition.

Trail Coach: You have a sprain. It's almost time for the coming checking point. The doctor will take a look again. In my opinion, for the best for your legs, you should not continue running the rest of the way.

(I felt like stopping because of something my ego called minor - a sprain - had never entered my mind.)

Human Development Coach – Jen (more than Jen's ego): I just need salonpas, or is there a temporary way to fix it, and let me go the rest of the way.

Trail coach: I sprayed cold on the sprain and it was swollen because you tried to walk. Salonpas can't help you. You can run, but it can create bad consequences for you.

Jen: What's the most serious thing that will happen?

Coach: I can't say for sure, it depends on your current condition and your constitution; When we sprain but continue to exercise vigorously, it can lead to torn ligaments, or chronic ankle pain, or inflammation..., the doctor at the checking point will tell you more; But the bottom line is that you shouldn't keep running when having injury this way

Jen: Is there a way to keep running, and limit these effects…

Coach: I'm not sure about this. The doctor will give you more advice, but do you really need to finish this run? The life game is long, it's not just this game...

Jen: The game is long, interesting perspective, thank you

Coach friend: The life game is long, there are many other opportunities for you to run, and most importantly, you have experienced the essense of 112km, running through the night, do you see if it is worth trying to run such a long distance when your legs are like this? y

Jen: Thank you, I want to finish, I don't have the habit of giving up halfway if I choose to play at the first place

Trail coach: It is not about giving up the race, but more about giving up on doing tempary things that have bad consequences for the long run. The game is still long, if you don't give up the risk of this one play, you may lose all opportunities for the long game of a lifetime...

Jen: ….

Trail coach: How did you prepare for this 112km race?

Jen: (Laughs), I don't have specific preparations, I prepare for my whole life (laughs), I exercise every day, I used to climb mountains every day when I was in Malaysia for 2 years

Trail coach: Apart from preparing for your whole life, do you have your own activities to prepare for this and does anyone coach you?

Jen: I haven't, I usually listen to my body and my intution, I also ran 75km and didn't prepare anything, and now for 112km, I coached myself

Trail coach: If you had an intensive training itinerary to prepare for this 112km run, I would undertand the feelings of having to continue. In this case, If you haven't completed the last kilometers of it, to be safe, is it worth it? to be able to participate in another, long-term game...?

I agree, you listen to your body, but do you also know that this trail running sport is classified as an risky sport? 75km or 80km may be ok, if you are in good physical condition and often exercise; But when it comes to 100km or more, running through the night, you will need to prepare more carefully. If you don't have a coach, you will have to research it carefully, especially the safety aspect. I think that because trail running is like a Master's or Doctoral program, you also need to appreciate and prepare for it in a worthy way, instead of treating it like one class session.

Jen: I'm stubborn, and rely on my regular exercise and my mental fitness... I've never had a sprain even though I'm stubborn, in all of my other risky sports...

Coach: So today can be a lesson for you to work more effectively, sometimes we not only listen to our body mind – our inside, we can take advantage of the outside, to even support the inside better, right?

THANK YOU FOR the GIFT wrapped under my injury: PERSPECTIVE FOR me to see the ineffective side of determination, perseverance, persistence, and not giving up. On the one hand, it helped me connect and firmly believe in my intuition and my body; and in all things I have done. On the other hand, it is not effective when I use it to challenging the rules of society or the universe. It rooted when I was a child I was often told I couldn't do this or that. I have created my own mechanism to always do the opposite to challege the outside world.

Because there is no harmony, I have used challenging the outside world, with rules or things that can help my self-understanding and self-listening become more effective.

Reflecting on today's injury, I observed that the moment it happened was when I had to speed up to get to one check point; even though before that I was very slow and relaxed and didn't focus on my steps when running. That state of mind of mine has, to a certain extent, caused me to receive experiences on the physical body.

I also realized that stopping and not running is much more challenging for me; because I'm afraid of being judged, most importantly, my ego that never gives up doesn't want that. That's why I feel like I need to do what I'm afraid of.

What do you feel about your story? Would you keep running if it were you?

Can you see the blind spots in your choices or beliefs or habits?

An open, honest dialogue with yourself, or with someone positive, who wishes you well; can help you gain more perspective!

SUPER SUNDAY GRATITUDE NOTES WITH JEN: GRATITUDE LETTER TO TEAM

GRATITUDE

#SuperSunday #GratitudeNotes with #jen

Who would you write a 'thanks letter' to today?

I am writing to you and Team...

'Thank you, Team, who has co-created a meaningful journey for each individual and each working partner.

Thank you, each beautiful soul, for joining our shared journey by choosing to:

+ Experience life to the fullest in our way and together through each thing we do each day, and yes through our shared platforms;

+ Unleash and nurture the 'giant' of possibilities, joy, peace, and love within us through our every thought, belief, behavior, and habit;

+ Trust in the journey, in ourselves and others because we are life, we are love, we are possibilities, we are joy, we are all that can name and cannot name: we have it all within us to harmonize with the outside;

+ Wake up each day with gratitude for having more chances to live up to build the life we deserve and are worthy of and go out to act upon it;

+ Go throughout the day with intention, appreciation, and knowing that we are walking in our way, together, and every challenge happens is for our perspectives, growth, and joy; and enjoy every moment of life;

+ Go through each challenge and hard moment with gratitude and mindfulness;

+ Go through each uncomfortable moment with gratitude and not take it personally because you are life, you are bigger than any temporary things so you can go beyond the situations and challenges with new behaviors and skills if needed;

+ go to sleep each night with gratitude for what we have done, what life will bring to us, and the moment right now;

And being thankful that we have gifts from life: emotions 'fears, doubts, tiredness, ..., and excitement, joy...' as signs for our next level of growth, awareness, and enjoyment; feel what comes, fully, acknowledge it, then go through it with gratitude and courage.

Thanks to the Team for making it happen 'j.e.n books co-creators' where we can hold 'knowledge, experiences and wholehearted work' of individuals having over 10 years experience in a particular field in our hands.

Thank you Team for practicing the above things together through 'j.e.n books co-creators', where we can 'hold in our hands' the 'knowledge, experience and compassionate experience' of individuals with more than 10 years of experience. experience in a certain field.

We have achieved the fullest experience in life together, and created 'masterpieces' together!