When Home Becomes Light
Then came a dawn,
not rising from the horizon,
but from within —
where awareness awakens itself,
where breath becomes love,
and silence blooms into life.
Light no longer shines on me,
it is me —
flowing through form, through every smile remembered.
No journey remains, only grace in motion.
And in that breath, I know:
The light was never elsewhere —
it was always here, and now, it is me.
……………………….
Khi Ngôi Nhà Hóa Thành Ánh Sáng
Và đến một bình minh,
không mọc lên từ chân trời,
mà từ bên trong ta —
nơi ý thức tự đánh thức chính mình,
nơi hơi thở trở thành tình yêu,
và tĩnh lặng nở thành sự sống.
Ánh sáng không còn chiếu lên ta,
nó là ta —
thấm qua hình hài, qua từng nụ cười nhớ lại.
Không còn hành trình, chỉ còn ân điển chuyển động.
Và trong hơi thở ấy, ta nhận ra:
Ánh sáng chưa từng ở nơi khác —
nó vẫn luôn ở đây, và giờ, nó là ta.