Super Sunday Soul Note – Fading, Falling… and KINDNESS Found My Soul #rebirthleaders #jencoaching #supersunday
Jen: "I’ve never been like this before…”
Badminton friend: “Then… this is the time.”
That day, I faded - not just physically, but soulfully.
Recently, I’ve been journeying through a deep soul-cleansing process - one that’s made my body feel heavy and weary more often.
Even when my body felt sick, I kept exercising daily. On weekends, I even doubled the intensity.
And what needed to come… came. That day, as I stepped off the badminton court, everything dimmed - blurred vision, cold body, unsteady breath.
Then someone - a badminton player I had barely noticed before became the one who cared for me.
She rushed to my side, told me to sit down, and ran around asking others for apples, candy, water - anything sweet to help me. (I usually don’t bring snacks or water when I exercise.)
As I came back to myself through her kindness, I saw the reflection of a moment from over 10 years ago - a time when I was mentally fading in depression, believing there was nothing left for me, not even a seat.
And then, a stranger stood up and offered theirs. That simple act of kindness shifted everything - it woke me from despair and helped me see: everything in life happens for us, not to us - and eventually, it all makes sense.
I’ve been there before, where kindness… once again… found me.
I’ve been there where physical exhaustion signaled release:
a release from old pride, a release from outdated roles, a release from the pressure to always be strong.
That fading… was a portal, not to disappear, but to rise again - truer, softer, freer.
Thank you, body.
Thank you, soul.
Thank you, kindness.
Thank you, life.
Thank you, stranger.
Thank you, you.
And to myself…
"I’ve been here before, and I’m still here, Jen."
Rebirthing, with gratitude.
Our Reflective Questions:
+ When was the last time kindness found you when you least expected it?
+ What roles or inner burdens are quietly asking to be released?
+ How might you soften and rise — with less force, more trust?
#FadingToRise #SoulDetox #Jen2034 #SuperSunday
Super Sunday Soul Note – Lịm Dần, Rơi Xuống… Và SỰ TỬ TẾ Chạm Tâm Hồn..
Jen: “Chưa bao giờ mình như thế này…”
Bạn đánh cầu: “Vậy thì… đây chính là lúc.”
Hôm đó, jen lịm đi không chỉ về thể chất, mà cả về tâm hồn. Gần đây, jen đang chú tâm hơn trên hành trình thanh lọc sâu thẳm của linh hồn - một hành trình khiến cơ thể thường xuyên cảm thấy nặng nề và mỏi mệt.
Dù mệt thể xác, jen giữ thói quen vận động mỗi ngày và cuối tuần thường tập gấp đôi cường độ.
Và điều cần đến… đã đến. Hôm ấy, khi tôi bước ra khỏi sân cầu lông, mọi thứ bỗng tối sầm - mắt jen mờ đi, người lạnh, hơi thở đứt quãng.
Một người lạ trong nhóm cầu lông - một người mà trước giờ jen hầu như không để ý đã trở thành người giúp jen.
Cô ấy chạy đến, bảo tôi ngồi xuống và cô ý chạy đi khắp nơi xin táo, bánh kẹo, nước - bất cứ thứ gì có vị ngọt để cho tôi. (Tôi thường không mang nước hay đồ ăn khi tập thể dục).
Và khi hồi tỉnh lại với sự giúp đỡ của cô ấy - tôi thấy mình đã ở đó - một hình ảnh của một khoảnh khắc năm xưa khi tôi đang lịm dần trong trầm cảm. Giai đoạn đó, hơn 10 năm trước, tôi từng tin rằng chẳng còn gì cho mình thậm chí là một chỗ ngồi, rồi một người lạ đã đứng dậy nhường ghế cho tôi. Sự tử tế ấy đã lay tôi dậy khỏi màn đêm nghĩ ngợi tuyệt vọng.
Trải nghiệm đó giúp tôi dịch chuyển thế giới quan của cuộc sống - khiến tôi hiểu rằng: mọi điều trong đời đến với mình không phải là vô nghĩa - rồi sẽ có lúc tất cả sẽ sáng tỏ.
Tôi đã từng ở đó…
Nơi mà sự tử tế, một lần nữa, lại giúp tôi tìm tôi.
Tôi đã từng ở đó - nơi mà cơn kiệt sức về thể chất là dấu hiệu của một sự giải phóng: Giải phóng khỏi niềm kiêu hãnh cũ, giải thoát phóng khỏi những vai trò cũ, giải phóng khỏi áp lực phải luôn mạnh mẽ.
Sự lịm đi ấy… là một cánh cổng, không phải để biến mất mà để tái sinh vững chắc hơn, thật hơn, dòng chảy hơn...
Cảm ơn cơ thể.
Cảm ơn tâm hồn.
Cảm ơn sự tử tế.
Cảm ơn cuộc sống.
Cảm ơn người lạ.
Cảm ơn bạn.
Và…
Gửi đến chính mình:
“Mình đã từng ở đó, mình luôn ở đây, Jen.”
Tái sinh, cùng sự biết ơn.
GÓC CHIÊM NGHIỆM:
+ Lần gất nhất bạn được chạm đến bởi sự tử tế là...?
+ Những 'vai diễn' hay gánh nặng nội tâm nào có thể 'lịm đi - nghỉ ngơi' là...?
+ Tuần tới, cách để tôi tiến bước với sự vững chãi, dòng chảy, thật với chính mình là...