KINDNESS – THE BIG COW, ALMOST BUTTING ME😅 AND HIS LOVING EYES🥰

KINDNESS – THE BIG COW, ALMOST BUTTING ME😅 AND HIS LOVING EYES🥰 [T.Việt ở dưới]

It was the 4th day of Tet (commonly known as Lunar New Year). As is my habit, I run in the morning. During some first days of Lunar New Year, I could run in the fields in my hometown – from my village to the next village, connected by a concrete road and paths through the fields.

The running route is a circle. On the way back, I usually run from a concrete road and down to a field – this is my favorite part because it is near a river associated with my childhood, herding buffalo and fishing with my brother.

‘Wow…’, I was startled because I was running down the riverside road when a big cow with big round eyes ran out into the middle of the road where I was running. In my hometown, people often tie the cows with a rope tied to a sturdy stake driven into the ground – unattended buffalo/cow will graze around the area the length of the rope can cover.

'Ohh, it looks like it wants to butt me!' Seeing the big animal, even though its horns were not sharp, I still imagined it butting me because when I was a kid I was often butted by cows or buffalos, sometimes I was so scared, running and calling for my brother and sister to save me; sometimes my siblings laughed because I made it more serious than it actually was. I found that the more I ran, the more they wanted to chase me. Sometimes we ran from my own fear rather than from the actual animals.

'Heyy, but this animal doesn't seem to have any malicious intention, its eyes are big but it looks kind..., I'm just imagining it…,' I thought to myself. And I started thinking about different scenarios.

‘One, I'm going to run really fast on this side - but it’s rope is long, it could run after me and knock me into the sky...😅'

‘The second scenario, I could talk to it, tell it I'm passing, without affecting its eating of grass,' I told myself with another option...

After these logical thoughts, my intuition told me ‘Love and kindness can tame wild animals…’. This made me laugh to myself😄 because this saying would be a bit weird for some. But I believe and have experienced lots of times that love and kindness have changed people, including things in nature...

So I stopped, stayed still and waved ‘hi’ to the cow ‘Hi, Happy New Year’.

I looked at his eyes, then took some fresh grass from the side of the road, fed it and wished him Happy New Year again ‘Hi, Happy New Year. Let me go by this side’.

The cow's eyes lit up, and when I passed, it kept looking back at me until I ran out of sight.

There can be many interpretations, many ways of analysing this story. For me, it's an interesting experience to appreciate more about the power of kindness…no matter who, human, or natural… Don't you think?💕💕💕Have a productive joyful week ahead.

----

SỰ TỬ TẾ – CON BÒ, GẦN HÚC MÌNH 😅VÀ ĐÔI MẮT YÊU THƯƠNG🥰

Mùng 3 Tết (Tết theo lịch Âm, thường được biết đến là Lunar New Year), theo thói quen, mình chạy vào buổi sáng, những ngày này mình được chạy trên cánh đồng ở quê mình – xuyên từ làng mình sang làng bên cạnh được nối với nhau bởi đường bê tông và đường bờ ruộng.

Cung đường chạy là một vòng tròn, trên đường về, mình thường chạy từ đường bê tông rồi xuống một cánh đồng – đoạn đường mình thích nhất vì nó gần một con sông gắn với tuổi thơ chăn trâu bắt cá của mình và anh trai.

‘Wow…’, mình giật mình vì đang chạy xuống đường bờ sông thì một con bò to – hai mắt tròn to chạy ra giữa đường mình đang chạy…Ở làng mình, mọi người thường buộc bò hay trâu vào một dây thừng được cột vào một cái cọc cắm xuống đất – con trâu/bò không cần trông, sẽ ăn cỏ xung quanh khu vực mà độ dài của sợi dây thừng có thể bao phủ.

‘Wow, hình như nó muốn húc mình, hix’, nhìn thấy con bò to, dù sừng của nó không sắc, mình cũng tưởng tượng đến cảnh nó húc mình vì hồi bé mình hay bị trâu bò húc, nhiều lúc sợ quá – vừa chạy vừa kêu cứu, anh chị mình nhiều lúc cười phá vì thấy mình sợ quá mức. Sau này mình nhận ra chúng ta càng chạy, con bò/con trâu càng đuổi theo. Nhiều lúc chúng ta chạy vì nỗi sợ của chính chúng ta nhiều hơn là chạy vì con bò/ con trâu đuổi theo chúng ta.

‘Hix, nhưng con bò này hình như không có ý định húc mình, mắt của nó to mà có vẻ hiền…, mình chỉ đang tưởng tượng…’, mình tự nhủ. Mình cũng nghĩ đến các tình huống có thể xảy ra.

‘Một là mình chạy thật nhanh ở dìa bờ bên này – nhưng dây buộc của con bò này dài, nó có thể chạy theo mình rồi húc mình lên trời…😅’

‘Hai là mình có thể nói chuyện với nó, bảo nó là mình đi qua, không ảnh hưởng đến việc nó ăn cỏ…’, mình tự nhủ với một phương án khác…’

Ngay sau những suy nghĩ logic đó, linh cảm bảo mình ‘Yêu thương, lòng tốt …có thể thuần hóa thú hoang…🥰’. Mình mỉm cười vì suy nghĩ đó có thể được gọi là ‘bất thường’. Nhưng mình tin và từng có rất nhiều trải nghiệm về việc tình yêu và lòng tốt có thể thay đổi con người, kể cả vạn vật thiên nhiên…

Thế là mình đứng lại, khoai thai, bình tĩnh, vẫy tay chào con bò, rồi chúc mừng năm mới con bò, rồi mình lấy mấy ngọn cỏ ngon tươi ở bên đường, mớm cho con bò ăn và nhìn vào mắt con bò bảo – ‘Chúc mừng năm mới, bạn cho mình đi qua đường này nhé’.

Mắt con bò dường như sáng lên, và khi mình đi qua, nó vẫn ngoái nhìn mình đến khi mình chạy khuất bóng.

Có thể có nhiều cách giải thích, nhiều cách phân tích về câu chuyện của mình. Với mình, đó là một trải nghiệm thú vị để càng trân trọng hơn về sức mạnh của lòng tốt…dù với ai, con người, hay vạn vật thiên nhiên…Bạn nghĩ vậy không? Chúc bạn tuần mới ý nghĩa hiệu quả và nhiều niềm vui.