BEING THE PRESENT BY BEING PRESENT
BEING THE PRESENT BY BEING PRESENT
At around 3 pm yesterday, I was walking on the way from the lecture hall to the school gate, at National Economics University, in the cool autumn sunlight.
On the way, there were students also walking, some with umbrellas, and some without umbrellas.
While walking, I suddenly saw an umbrella covering my head, and a slim student was already walking next to me. She cheerfully said, 'Miss, come with me and my umbrella to avoid the sun'.
Feeling happy because of the student's kindness, I smiled and teased her, 'Thank you..., my skin couldn't be any darker. Do you also go to the school gate?'.
‘…Yes, we will go together,’ the girl said, smiling when hearing my joke.
'Do you have a phone number? My team will send you a book to thank you, I asked the girl.
'No need, my phone's not here...', the girl shyly said.
'Then maybe until one day we meet by chance’, I thanked the girl and said when I saw that she was shy about my somewhat sudden request.
The girl then greeted me and strode away quickly.
….
What do you feel about the story?
Feeling nice because of the kindness of the student? Yes, it is.
Thank to the girl, thank to all of us for nurturing and practicing kindness together, daily.
…
What else do you feel?
Something about my behavior?
I felt that I had ‘not fully enjoyed the kindness, but instead quickly wanted to send something back to thank the kindness. I recalled what a friend called it 'killing the kindness because of not fully enjoying it and wanting to give back right away while the give doesn’t need it, even feeling bothered about it'.
Jen chose to use a present (the book) rather than being the 'present' by being present 100%, enjoying the moment with the girl, walking with the girl, and feeling the surroundings. Proposing to take a friend's number to give a present made the student feel suddenly, and she walked away quickly. Somehow, the student is also worried when being asked about her phone number by a stranger.
I recently continued to learn the practice of receiving openly along with giving. Somehow, many times we are not fully allowing ourselves to enjoy 'fullness' and open our hearts to receive, 100% because maybe that is our best present to the giver.
WHAT DO YOU THINK ABOUT THE STORY? ABOUT BEING A PRESENT BY BEING PRESENT, 100% WITH YOUR MIND, BODY AND SOUL?
Wishing you a meaningful week, giving with all your heart and receiving with all your heart!
Wish our team Lien Ecofa Huong Hoang Đinh Hoàng Hiệp a great week!
-----
BEING THE PRESENT BY BEING PRESENT
‘LÀ MÓN QUÀ BẰNG CÁCH HIỆN DIỆN HẾT MÌNH’
Jen đang đi trên đường từ giảng đường ra cổng trường, trường Đại học kinh tế quốc dân, trong nắng mùa thu dịu mát lúc tầm 3 giờ chiều.
Trên đường, có những bạn sinh viên cũng đang đi bộ ra ngoài cổng trường, có bạn che ô, có bạn không che ô.
Đang đi, Jen bỗng thây một chiếc ô che trên đầu mình, và một bạn sinh viên dong dỏng người đã ở bên cạnh, bạn hồ hởi nói ‘Cô, cùng đi với em cho đỡ nắng’.
Một cảm giác vui vì cử chỉ tốt của bạn sinh viên, Jen cười và trêu bạn ‘Cảm ơn em…, da chị không đen được hơn rồi. Em cũng đi ra cổng trường?’.
‘…Vâng, hai chị em mình cùng đi’, cô bé cười và nói.
‘Em có số điện thoại không, team chị gửi sách cảm ơn em’, Jen hỏi cô bé.
‘Không cần chị nhé, điện thoại em không ở đây…’, cô bé ngại ngùng.
‘Vậy hẹn em một dịp tình cờ khác nhé’, Jen cảm ơn cô bé và nói khi thấy cô bé ngại ngùng về đề nghị hơi đột ngột của Jen.
Cô bé sau đó chào Jen và sải bước đi nhanh.
….
Câu chuyện cho bạn cảm nhận về điều gì?
Về lòng tốt của cô sinh viên, vâng. Những cử chỉ tốt xung quanh chúng ta, mỗi ngày. Cảm ơn bạn sinh viên, cảm ơn chúng ta nuôi dưỡng và thực hành sự tử tế ‘kindness’ cùng nhau.
…
Jen cũng cảm nhận một điều nữa - việc Jen đã ‘chưa tận hưởng lòng tốt một cách trọn vẹn, thay vào đó đã nhanh chóng muốn gửi lại một điều gì đó để cảm ơn lòng tốt đó, dù người cho không cần và có khi làm người cho cảm thấy không thoải mái’. Jen nhớ lại một người bạn đã từng gọi đó là ‘killing the kindnness – ‘giết chết’ lòng tốt vì chưa tận hưởng trọn vẹn’.
Jen đã chọn là dùng một món quà (cuốn sách) để cảm ơn bạn sinh viên, thay vì là món quà - ở đó 100% tận hưởng khoảnh khắc với bạn sinh viên, đi cùng bạn và cảm nhận không gian xung quanh cùng bạn. Việc đề xuất lấy số bạn để tặng quà khiến bạn sinh viên cảm thấy đột ngột, và sải bước đi nhanh. Ở đâu đó, bạn sinh viên cũng có sự cảnh giác khi được hỏi thông tin bởi người lạ.
Jen gần đây tiếp tục học thực hành đón nhận’ đi cùng cho đi. Đâu đó, chúng ta nhiều lúc đang chưa hoàn toàn cho phép mình tận hưởng sự ‘đầy đủ’ và mở lòng đón nhận, 100%, bởi vì có thể đó là món quà tốt nhất của chúng ta với người cho.
BẠN NGHĨ SAO VỀ CÂU CHUYỆN? VỀ VIỆC LÀ MÓN QUÀ BẰNG CÁCH HIỆN DIỆN CẢ THÂN TÂM TRÍ?
Chúc bạn một tuần ý nghĩa, cho đi hết mình, đón nhận hết mình!